
Ai đã từng một lần đặt chân đến với Bình Định, ắt hẳn sẽ không thể không biết đến cầu Thị Nại, hay còn có tên gọi một cách dẽ hiểu hơn là cầu Nhơn Hội. Bởi lẽ rất đơn giản thôi, đó là một trong những cây cầu vượt biển dài nhất Việt Nam , nối liền giữa thành phố Quy Nhơn với Nhơn Hội .Và cũng chính bởi lẽ đó mà bạn sẽ không khó để bắt gặp hình ảnh những bạn trẻ hay các công ty lữ hành chở du khách đến tại cây cầu này để lưu lại một vài khoảnh khắc .
Cầu Thị Nại nối giữa Quy Nhơn với bán đảo Phương Mai , với tổng chiều dài gần 7 km, chính vì thế cầu được xem là một trong những biểu tượng của thành phố biển Quy Nhơn bên cạnh những địa điểm hấp dẫn khác như : khu du lịch Ghềnh Ráng, mộ Hàn Mặc Tử , Tháp Đôi , Kỳ co – Eo gió …
Và với bài viết này, tôi muốn giới thiệu với các bạn một phần nào đó vẻ đẹp của cây cầu đặc biệt này cùng với một điểm đến hấp dẫn khác : Hòn Khô.
Được khởi công xây dựng và hoàn thành vào năm 2006 , cho đến nay, cầu Thị Nại đã đem đến cho Quy Nhơn rất nhiều những nguồn lợi về mặt văn hóa, xã hội, phát triển kinh tế… Và ở một góc nhìn khác , cầu Thị Nại đã và đang trở thành niềm tự hào của người dân thành phố nói riêng và người dân tỉnh Bình Định nói chung.

Tôi đã từng rất nhiều lần đi qua cây cầu này do tính chất công việc. Và cũng chính bởi lẽ đó, tôi là người hạnh phúc. Hạnh phúc vì được chiêm ngưỡng vẻ đẹp dung hòa của đất trời, con người vào rất nhiều những thời điểm khác nhau trên cây cầu ấy. Và tôi đã “say” …say vào bình minh, say vào hoàng hôn và say cả vào những buổi trưa nắng gắt…
Dù cho bạn di chuyển bằng bất cứ phương tiện nào, hãy cho phép bản thân thật chậm rãi để tận hưởng trọn vẹn vẻ đẹp của dải lụa ấy, về những tia nắng sớm yếu ớt len lỏi qua từng hàng đước và sưởi ấm cho mặt biển sau một đêm dài lạnh lẽo. Biển buổi sáng bình yên không một gợn sóng, mềm như một tấm voan lụa – mỏng manh, mịn màng và nhẹ bẫng. Và bất chợt, khi có cơn gió nhẹ bất chợt ghé thăm, biển bắt đầu gợn sóng, sóng lăn tăn nhẹ lướt như vận động viên ba lê đang nhảy múa đầy kiêu hãnh. Thỉnh thoảng, một vài chiếc ghe trôi lặng lờ, lững thững lại càng điểm tô cho bức tranh phong cảnh ấy vẻ đẹp đến nao lòng. Bình yên lắm ! Bình yên đến kì lạ !
Còn nếu bạn qua cầu vào thời điểm ban trưa, tôi tin rằng bạn sẽ ngây ngất với hương sắc mây trời, biển cả và cái gió đến mát lạnh cả sống lung. Đừng ngại nắng, hãy thử xõa tung mái tóc và để gió mơn trớn , ôm lấy khuôn mặt bạn. Bạn chắc chắn sẽ thích thú với điều này !

Hoàng hôn trên cầu Thị Nại lại càng tuyệt hơn khi bạn tận hưởng nó vào đúng cái thời điểm mặt trời lặn xuống ngang tầm mặt biển .
Tôi đã thấy rất ghen tị khi mỗi lần nhìn thấy một cặp đôi nào đấy cùng nhau ngắm hoàng hôn trên cầu. Có cái gì đấy thật ấm áp, lãng mạn như những bộ phim ngôn tình xứ Hàn. Ánh điện từ những trụ điện dọc hai bên thân cầu soi sáng cả một không gian rộng lớn mà nhìn từ xa, bạn sẽ ngạc nhiên với vẻ đẹp đơn giản, chân phương nhưng dầy mê hoặc vào lúc này.
Và nếu đã dừng chân tại cầu Thị Nại, đừng vội quay về nội thành nhé, hãy tiếp tục hành trình chinh phục vẻ đẹp mà tạo hóa ban tặng – Hòn Khô.

Đúng như tên gọi của nó : Hòn Khô – khô khốc khô khan, chỉ có đá, biển và trời. Nhưng tại sao nhiều bạn trẻ vẫn muốn một lần ghé thăm?
Hòn khô thuộc xã Nhơn Hải – thành phố Quy Nhơn. Đó là một trong những xã đảo của thành phố biển . Và chính vì thế, nhiều bạn trẻ đến đây một phần vì muốn hòa mình, trở thành một “ ngư dân “ để trải nghiệm cảm giác như nhà thơ Tế Hanh đã từng viết :
“ …Chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mã
Phăng mái chèo mạnh mẽ vượt trường giang
Cánh buồm giương to như mảnh hồn làng
Nghe chất muối thấm dần từng thớ vỏ….”
Thế nhưng, nếu như đến đây chỉ để trải nghiệm cảm giác đó thì có vẻ không đủ thuyết phục.
Hòn Khô giống như một cô gái với vẻ ngoài xù xì, góc cạnh nhưng ẩn chứa bên trong là một tâm hồn đẹp. Cô gái ấy không gây ấn tượng cho bạn ở cái vẻ ngoài kiêu sa, đài cát , không khiến bạn bị choáng ngợp bởi những đường cong mĩ miều. Nhưng rồi bạn sẽ nghiện sự xù xì, gai góc ấy. Bạn sẽ không thể nào quên làn nước xanh trong và những mõm đá đứng trầm ngâm nhưng đầy kiêu hãnh ấy. Hòn Khô không đơn thuần là những hòn đá khô khốc , đó là biểu tượng cho sự mạnh mẽ, cho bản lĩnh can trường, đứng giữa mênh mông sóng nước, kiêu hãnh nhìn trời nhìn người .
Những cánh én chao lượn trên bầu trời, rồi lại trở về bên những mõm đá để được chở che, ôm ấp. Tất cả tạo nên một bản nhạc thiên nhiên mà bạn chỉ có ngắm nhìn và tận hưởng.
Thử đi để lạc lối về !